0
Dimsum – Hành trình chạm đến trái tim

Dim Sum – Bản giao hòa hương, vị, sắc

Thắc mắc không lời giải đáp đó như một chất kích thích đối với tôi khi thưởng thức món ăn này, cũng giống như vị nhẩn đắng trong tách trà mà dù ở đâu, cứ ăn Dim Sum là bạn sẽ được phục vụ kèm theo. Hãy quên hết đi cà phê, trà sữa, latte, rượu, bia, thậm chí đồ uống với đá bào mà giới trẻ ưa chuộng hiện nay, vì Dim Sum và trà bao đời nay như bộ đôi không thể tách rời. Dim Sum là món ăn, mà thực ra là nhiều món ăn sử dụng đa dạng nguyên liệu và gia vị. Nhìn vào mỗi công thức chúng ta lại thấy cả một danh sách dài các gia vị phương Đông như xì dầu, dầu hào, dầu mè, hành, tỏi, hẹ, hay nước đỗ tương rang hoặc đỗ đen lên men. Cộng thêm khá nhiều tinh bột, đạm, Dim Sum sẽ trở nên khá nặng bụng khi ăn nhiều. Trà với vị thanh, chát tự nhiên không những giúp vị giác được cân bằng mà còn hỗ trợ cho tiêu hóa.

Với tôi, đó đơn giản là sự hòa hợp trong vị giác, khứu giác và cả trong cảm xúc. Hãy thưởng thức một miếng há cảo thơm mùi thịt, giòn sật vị tôm tươi ngọt lừ, mềm mại lớp áo bột mỏng manh và vô cùng đậm đà. Hãy đưa lên môi một miếng bánh cuốn trắng tinh, thơm tho đặt giữa lớp xì dầu nâu sậm và để nó tan trong miệng. Vị giác của bạn sẽ chỉ được thỏa mãn, được lấp đầy, được làm dịu bởi một ngụm trà thơm, ấm chứ không phải bất cứ một thức uống nào khác.

Phong vị ấy ngày nay đã phá vỡ mọi biên giới. Dim Sum có mặt ở khắp mọi nơi và điều tuyệt vời là người ta vẫn cố gắng giữ nguyên bản sự đa dạng, cầu kì và cái vị đậm đà của món ăn này ở bất cứ đâu trên thế giới ngay cả châu Âu hay châu Mỹ.

Dim Sum – Gia tài ẩm thực

Chỉ một cái tên ngắn ngủi, nhưng gia tài mà người ta mang theo nó lên đến cả trăm món ăn với những công thức riêng không hề đơn giản. Đây là chưa kể đến phần bài trí để mỗi khi lồng tre được mở ra, đó là làn khói nhẹ, đó là hương thơm hấp dẫn, và những tiếng trầm trồ tan đi cùng làn khói mỏng khi ngắm nhìn món ăn trước mặt, thèm lắm rồi mà vẫn rón rén chưa dám gắp vì … đẹp quá.

Không hiểu sao khi thưởng thức Dim Sum dù là món hấp nóng hổi, món chiên có dầu mỡ, đôi khi béo ngậy, tôi vẫn có cảm giác thanh mát, nhẹ nhàng.

Ấy là cảm nhận vậy thôi, chứ tín đồ Dim Sum như tôi sẽ rất dễ bị “choáng ngợp” khi nhìn vào thực đơn cả trăm món, trừ khi bạn ăn Dim Sum ở những quán bình dân như một kiểu món ăn nhẹ với chỉ khoảng trên dưới 20 lựa chọn. Trong số những nơi từng thưởng thưc, có lẽ nhà hàng Dimsum Đại Hưng tại Võ Thị Sáu là nơi tôi cảm nhận món ăn này được trọn vẹn, đủ đầy nhất . Có  một điều nữa tôi cũng luôn tự hỏi, làm thế nào để người ta cứ lưu giữ gần như nguyên vẹn cái gia tài quá đồ sộ này qua hàng trăm năm với bao vật đổi sao dời. Nhưng chợt nhớ ra, cũng trong bộ phim về ẩm thực khá được yêu thích kể trên, có nhân vật nói “Gia vị, nó rẻ hơn vé máy bay”. Nhưng nó kì diệu hơn, bởi, hương vị một món ăn có thể đưa bạn đi tới những hành trình mà bạn không thể tưởng tượng nổi qua không gian, thời gian và cả các nền văn hóa khác nhau. Ngẫm lại thấy thật đúng, mặc dù giờ đây Dim Sum được phục vụ khắp mọi lúc mọi nơi, mỗi khi thưởng thức tôi vẫn luôn tưởng tượng ra một cách rõ ràng cảnh các thương lái với những xe hàng rong ruổi dừng chân nhấm nháp một tách trà còn bốc khói nghi ngút,